Tu La Vũ Thần

Chương 6: Chẳng lẽ là hắn?


Nhìn theo hướng âm thanh phát ra thì Sở Phong phát hiện một vị lão giả râu tóc bạc trắng đứng ở cửa tầng ba, đang nhìn chằm chằm vào chính mình.

Sở Phong biết vị này chính là Thủ các trưởng lão chuyên trông coi vũ kỹ ở đây, đừng nhìn lão đã gần trăm tuổi mà coi nhẹ, thật ra Thủ Các trưởng lão có thực lực rất mạnh.

- Đa tạ tiền bối nhắc nhở, vãn bối tự có chừng mực.

Sở Phong lễ độ hành lễ với vị này, sau đó đi vào trong.

- Ôi, lại là một đệ tử ngạo mạng.

Thủ Các trưởng lão thất vọng lắc lắc đầu.

Dường như những đệ tử như Sở Phong ông đã gặp qua rất nhiều, nhưng phần lớn đều có kết thúc thất bại, nhẹ thì sai đường biết quay lại, nặng thì tẩu hỏa nhập ma mất đi tiền đồ sáng lạng phía trước.

Có thể xem là như thế, mỗi khi trưởng lão chứng kiến những gương mặt mới đến đây đều có thiện ý nhắc nhở một câu để tránh cho càng nhiều đệ tử đi vào con đường sai lầm.

Sở Phong dạo tầng ba một vòng, rất nhanh đã chọn được một quyển vũ kỹ vừa ý, sau đó hắn đem đến trước mặt vị trưởng lão đăng ký.

- Ngươi xác định muốn tu luyện quyển Hư Huyền Chưởng này?

Thủ các trưởng lão nghi ngờ nhìn Sở Phong.

- Vâng ạ.

Sở Phong cười gật đầu.

- Ngươi đã xem qua phần giới thiệu của cuốn vũ kỹ này chưa?

Trưởng lão tiếp tục hỏi.

- Bẩm trưởng lão, đệ tử đã xem qua rồi ạ.

Sở Phong lại cười cười.

- Vậy mà ngươi vẫn lựa chọn nó à? Đây chính là quyển vũ kỹ khó tu luyện nhất trong tất cả vũ kỹ.

Trưởng lão tỏ vẻ khó hiểu.

- Bẩm trưởng lão, đây chính là vũ kỹ đệ tử muốn tu luyện.

Trên mặt Sở Phong trước sau vẫn lộ vẻ mỉm cười nhưng ánh mắt thì rất kiên định.

- Haizz, ngươi hiện tại còn rất trẻ, thật sự không biết trời cao đất dày.

Trưởng lão thở dài một tiếng nhưng vẫn đăng ký, sau đó đem cuốn vũ kỹ đưa cho Sở Phong, nghiêm túc nói:

- Tu luyện vũ kỹ, nhớ phải biết khó mà lui.

Sở Phong gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Tuy là vị trưởng lão này vẫn luôn nghi ngờ Sở Phong nhưng Sở Phong đối với lão có ấn tượng rất tốt, hắn cảm thấy lão là một vị trưởng lão có trách nhiệm.

- Dạ.

Khi Sở Phong xoay người rời đi thì một thân ảnh quen quen thuộc lướt qua, người này chính là Đoạn Vũ Hiên nhưng sắc mặt hắn có chút khó coi.

Sở Phong cùng hắn không quen cho nên cũng không quan tâm, nhưng khi hắn chuẩn bị rời đi thì phía sau lại truyền đến tiếng xì xầm bàn tán, bây giờ hắn đã hiểu rõ nguyên nhân vì sao Đoạn Vũ Hiên u sầu.

- Kia không phải là Đoạn Vũ Hiên sao, hắn không phải đã có vũ kỹ cấp bốn rồi tại sao lại còn đến nơi này chọn vũ kỹ? Chẳng lẽ vũ kỹ cấp bốn ở chỗ Dương Thiên Vũ?

- Ngươi còn không biết sao? Lúc Thịnh Yến tối hôm qua, nội môn trưởng lão nhắc nhở hai người bọn họ là vũ kỹ cấp bốn không thể cùng nhau hưởng, chỉ có thể cho một người tu luyện, hơn nữa phải sớm trả lại.

- Khi hai người bọn họ nghe trưởng lão nói như vậy thì đều choáng váng, cuối cùng đem sự việc nói rõ ràng. Hóa ra bọn họ căn bản không phải đệ nhất danh, người đánh chết bốn mươi con mãnh thú là một người khác.

- Lại có chuyện đó à, vậy lúc đầu, hai người bọn họ tại sao lại thừa nhận chứ?

- Ôi, việc này ai mà biết được chứ, có lẽ là sợ bị mất mặt, nhưng mà lần này hai người bọn họ chính là mặt mũi không biết giấu ở đâu rồi.

- Hoàn toàn chính xác, nhưng mà cuối cùng đệ nhất danh là ai? Dường như chưa từng nghe nói qua ngoại môn lại có một người lợi hại như vậy?

- Bốn mươi con mãnh thú nha mà trong đó còn có một con mãnh thú cấp bốn, thật là không dám tưởng tượng người đó đến tột cùng có bao nhiêu hung hãn đây?

Nghe những lời đó, Sở Phong cười cười lắc đầu rồi đi lên tầng trên, hắn muốn gấp rút bắt đầu tu luyện.

Tầng bốn cũng giống như tầng một, cũng là bầu không khí vô cùng náo nhiệt, bởi vì phần lớn tân đệ tử đều đang lựa chọn vũ kỹ nên nơi này toàn là những đệ tử cũ.

Liếc mắt nhìn lại, không thể nói đây là một tầng mà phải nói là một diễn vũ tràng thì chính xác hơn, có khoảng hơn một ngàn người đang tu luyện với cơ quan trận, tiếng la hét vang vọng khắp nơi, cảnh sắc có chút hùng tráng.

Hơn nữa trừ bỏ trong đại sảnh thì bên ngoài còn có hơn một ngàn cơ quan cọc, bốn phía còn có vô số mật thất tu luyện, tất cả đều giống nhau.

Đây là là một thiết kế không tồi, có thể ở trong đại sảnh cùng mọi người tu luyện, không hiểu chỗ nào còn có thể lãnh giáo sư huynh đệ. Nhưng nếu ai muốn yên tĩnh cũng có thể lựa chọn một gian mật thất tự mình tu luyện, sau khi cửa đá đóng kín sẽ ngăn cách tất cả quấy nhiễu.
Sở Phong không gia nhập với bọn họ mà là đi lên tầng thứ sáu, nơi này lại cùng tầng thứ ba giống nhau, tương đối yên tĩnh, chỗ tu luyện cũng tốt hơn rất nhiều.

Sở Phong đi vào một gian mật thất, sau khi cửa đá đóng kín lại. Đầu tiên, hắn thử sức với một cơ quan cọc, bởi vì hắn biết kế tiếp cơ quan cọc này sẽ bị hắn tàn phá.

Cơ quan cọc được tạo thành từ Huyền Thiết Mộc, cực kỳ kiên cố, chỉ cần phát động công kích với nó thì nó sẽ tự động né tránh, hơn nữa tốc độ né tránh của nó rất nhanh, ngoài ra nó sẽ căn cứ theo tốc độ ra chiêu của đối phương mà thay đổi, trừ khi là tu luyện vũ kỹ đại thành nếu không thì rất khó đã thương đến nó, đây chính là khí cụ tu luyện vũ kỹ tốt nhất.

- Hư Huyễn Chưởng, lấy chưởng phong phát lực, khống chế địch trong vô hình.

Sở Phong lại xem phương pháp tu luyện một lần nữa, lúc này mới đi vào phía trước cơ quan cọc.

- Bá bá.

Hắn bỗng nhiên xuất thủ, chỉ thấy song chưởng hóa thành hai đạo hư ảnh, đánh lên hai điểm trên cơ quan cọc.

- Vèo vèo.

Nhưng khi Sở Phong sắp đánh trúng đích thì cái cơ quan cọc kia trái phải thoáng một cái như tia chớp tránh né đòn công kích của Sở Phong.

Thấy vậy, Sở Phong không khỏi sửng sốt, sau đó thoải mái cười, nói:

- Thú vị đấy.

Từ hôm đó, Sở Phong trừ bỏ ăn ngủ thì ngày nào cũng ở trong Vũ Kỹ Cáckhông ngừng tu luyện.

Tuy rằng Lôi Đình Tam Thức do Thanh Long sư tổ sáng chế huyền diệu vô cùng nhưng mức độ khó khăn khi tu luyện rất cao, mà Hư Huyễn Chưởng bị Thủ Các trưởng lão nói là vũ kỹ khó tu luyện nhất trong Vũ Kỹ Các cũng không phải là không có nguyên nhân.

Nhưng mà trải qua một khoảng thời gian tu luyện Sở Phong đã dần dần lý giải được đặc tính của hai loại vũ kỹ.

Lôi Đình Tam Thức cực kỳ cương mãnh, tấn công nhanh như sấm, mạnh mẽ như đình, mỗi chiêu mỗi thức đều có thể lấy đi tính mạng của kẻ địch, trực tiếp bá đạo.

Còn Hư Huyễn Chưởng thì hoàn toàn ngược lại, hư hư thực thực xen kẽ, đánh người trở tay không kịp. Mặc dù không cường hãn bằng Lôi Đình Tam Thức nhưng nó vô cùng đặc biệt, so với những vũ kỹ khác thì huyền diệu hơn nhiều.

Trải qua mười ngày tu luyện quên ăn quên ngủ thì cuối cùng Sở Phong cũng nắm vững được hai loại vũ kỹ.

Hư Huyễn Chưởng dù chưa đại thành nhưng cũng không còn bao xa, trái lại Lôi Đình Tam Thức hắn chỉ mới tu luyện đến thức thứ hai. Nhưng cho dù là như vậy thì khi Sở Phong thành công thi triển ra thức thứ hai thì uy lực mạnh mẽ đáng kinh ngạc.

Tầng thứ ba Vũ Kỹ Các, vẫn là vị trưởng lão kia trông coi, Sở Phong đang trả lại Hư Huyễn Chưởng.

- Thế nào, gặp phải trắc trở gì à?

Trưởng lão có chút châm chọc nhìn Sở Phong, khóe miệng vẫn còn lộ vẻ hả hê.

Sở Phong không trả lời, tùy tiện cười, nhưng ở trong mắt trưởng lão thì lúc này Sở Phong cười chẳng khác nào là đồng ý.

- Có lẽ ngươi nên đi xuống tầng một, tìm một vũ kỹ mà bắt đầu tu luyện đi.

Trưởng lão thu hồi vũ kỹ rồi thiện ý nhắc nhở.

- Đa tạ trưởng lão nhắc nhở.

Sau khi Sở Phong hành lễ thì rời khỏi.

- Biết khó mà lui, coi như có phần ngộ tính.

Thủ các trưởng lão gật gật đầu nhìn theo bóng lưng Sở Phong.

Vũ Kỹ các cũng không phải là mở cửa suốt ngày đêm, mỗi khi mặt trời lặng thì sẽ đóng cửa, mà lúc này thủ các trưởng lão đang đi xem xét vũ kỹ và cơ quan cọc.

- Chuyện kinh hãi gì mà muốn ta đích thân đi xem chứ.

- Âu Dương trưởng lão, ngài nhất định phải đi xem, đã lâu lắm rồi ta chưa gặp một đệ tử lợi hại như vậy.

Tầng trên, một vị nam tử trung niên đang dẫn đường cho một vị Lão Giả tóc trắng đi thẳng đến một gian mật thất ở tầng sáu.

Trong mật thất, một cơ quan cọc kiên cố đã bị thương đầy người, gần như là bị hư hỏng.

Vị trưởng lão tóc trắng nhìn thấy tình trạng của cơ quan cọc thì sắc mặt đông cứng, bắt đầu tiến lên cẩn thận đánh giá.

- Đây là...

Nhưng mà khi hắn phát hiện ra chưởng ấn nông cạn trên cơ quan cọc thì không khỏi kinh hãi.

Dựa vào kinh nghiệm lão luyện, hắn vừa liếc mắt một cái thì đã nhìn ra cơ quan cọc này chính là bị Hư Huyễn Chưởng phá hủy, nhưng mà trong số toàn bộ nội môn đệ tử thì người có khả năng tu luyện Hư Huyễn Chưởng đến trình độ này lại rất ít.

Hơn nữa những nội môn đệ tử có thành tựu đều ra bên ngoài lịch lãm, hầu như không có người nào vào Vũ Kỹ Các tu luyện.

Sau khi vắt óc suy nghĩ thì đột nhiên hai mắt vị trưởng lão này sáng ngời, khiếp sợ nói:

- Chẳng lẽ là hắn?